Niềm đau trôn giấu của nữ biên tập viên giỏi rang xinh đẹp, nghiến răng nhìn bầu vú phập phồng theo tiếng nấc của cô ta. – Ahh… Đừng khóc nữa… Ôi… Tôi thiệt chịu không nổi nữa… – Hu hu… Hu… Tôi không muốn sống nữa… Tôi thật sự không muốn sống nữa… Hu hu… Ngọc Lan khóc càng lớn hơn, nhưng lời nói dọa thằng Thiên muốn nhảy dựng. – Này… Này… Có cần nghiêm trọng vậy không? – Nó vỗ vỗ vai cô bé. – Dù sao cũng là hình giả thôi… Có cho tui… Tui cũng không thèm xem đâu… – Anh thì biết cái gì? – Cô bé giận dữ gào lên, Bí mật tủi nhục của nữ phát thanh viên giỏi rang xinh đẹp rồi mếu máo. – Nếu giả thì tôi có gì phải khóc